Một chút thôi để gợi lại một cái gì đó đang nhói đau....
Một chút thôi để ngày mai không còn buồn không còn nhung nhớ nữa..
Một chút thôi để ngày mai không còn buồn không còn nhung nhớ nữa..
MỘT CHÚT...Chỉ một chút thôi !
Đôi khi tình yêu đối với anh dường như nó là một thứ gì đó quá xa xỉ phải không em?
Thế là hết là kết thúc,có lẽ sẽ là như vậy, không kèn không trống, không lời tạm biệt, cũng chẳng gặp mặt. Tình yêu đã thế rồi vụt đi, đi qua rất nhanh, cuốn trôi tất cả những yêu thương những nhung nhớ của anh đi vào im lặng, để rồi nơi đó chỉ còn có anh và nỗi nhớ mang tên em....
Thế là hết là kết thúc,có lẽ sẽ là như vậy, không kèn không trống, không lời tạm biệt, cũng chẳng gặp mặt. Tình yêu đã thế rồi vụt đi, đi qua rất nhanh, cuốn trôi tất cả những yêu thương những nhung nhớ của anh đi vào im lặng, để rồi nơi đó chỉ còn có anh và nỗi nhớ mang tên em....
"Im lặng sẽ giết chết yêu thương
Và rồi yêu thương sẽ chết dần trong im lặng.."
Người
ta nói thời gian là liều thuốc hữu hiệu nhất để quên một người. Nhưng
đối với anh, để quên em, thời gian cũng trở nên vô dụng. Tròn một năm
mình quen nhau, có phải cần một năm nữa để quên em ? Đến lúc ấy có lẽ
em đã trở thành một người khác trong vòng tay ai khác. Một năm em ạ, kể
từ cái ngày mà chúng ta chuyển từ người xa lạ sang hàng xóm rồi sang
người yêu em nhỉ? Chắc hản em cũng không nhớ đâu, còn anh thì nhớ lắm,
nhớ cái ngày mà quen em, một cô bé hiền lành, dễ thương, bướng bỉnh và
có nước da trắng ngần, xinh xinh ấy...đã làm anh rung động ngay từ những
lần gặp đầu tiên. Nhớ lại nó như một giấc mơ em ạ, anh nhớ..nhớ những
ngày đó một thằng con trai mà bị con gái trêu có lẽ em cũng chẳng biết,
và đến bây giờ cũng thế, nó đã tím tái mặt lại như thế nào vì ngại, vì
ngượng ngùng, cái thằng ấy..À không ''Anh Balo" anh cũng chẳng nhớ rõ
nữa ai đặt cho anh vậy em nhỉ? Nghe ngộ ghê...
Rồi
cứ thế chiều chiều đi học lại đi qua phòng em và "Anh Balo"... Anh đã
say nắng ,say lắm trong những ngày oi bức đó và say luôn em,tình yêu đầu
đời của anh em ạ !
Tình yêu luôn đến như thế đấy,hồn nhiên dễ thương và rất ngọt ngào.
Khi
anh yêu em, anh như một người đang bơi giữa biển lớn không thấy bờ.
Những lần mong chờ từng tin nhắn, cuộc gọi của em, anh chìm đắm trong cả
hạnh phúc lẫn lo âu. Và rồi em mệt mỏi, anh cũng mệt mỏi, chúng ta
thường xuyên có những cuộc cãi vã, những lần như thế anh là người làm
lành trước vì... anh sợ mất em, sợ em không yêu anh nữa, sợ em ....
Và
cuối cùng điều gì đến cũng đã đến,một năm quen nhau và yêu nhau. À
không gần một năm em chấp nhận để anh làm người yêu em. Chia tay,môt
cách chia tay lạnh lùng, cả hai đều im lặng, em đau và anh cũng thế.
"Đôi
khi tình yêu kết thúc không vì lý do cụ thể nào cả, chỉ cần im lặng
cũng đủ biết tình yêu của mình đã kết thúc phải không em?"
Thật
ra anh lúc nào cũng muốn được lang thang khắp nơi cùng chốn với em.
Nhưng những bộn bề cuộc sống luôn là sợi dây kéo cho chúng ta trở về với
mặt đất. Những ước mơ ấy anh đành cất trong những dòng ghi chép không
tên....
Giá như....
Giá như anh có nhiều thời gian hơn, giá như chúng ta không phải chịu nhiều ràng buộc đến thế. Chắc hẳn em cũng giống anh, có những lúc muốn bỏ bẵng đi tất cả rồi cứ thế ra đi, đi để nhìn, để chiêm nghiệm, để trưởng thành. Ta sẽ có một tấm bản đồ, tô màu những điểm mà mình đã tới, ghim chặt những vùng đất lạ bằng những mảnh giấy nhỏ và còn cả nhiều lắm những giấc mơ.......
Giá như....
Giá như anh có nhiều thời gian hơn, giá như chúng ta không phải chịu nhiều ràng buộc đến thế. Chắc hẳn em cũng giống anh, có những lúc muốn bỏ bẵng đi tất cả rồi cứ thế ra đi, đi để nhìn, để chiêm nghiệm, để trưởng thành. Ta sẽ có một tấm bản đồ, tô màu những điểm mà mình đã tới, ghim chặt những vùng đất lạ bằng những mảnh giấy nhỏ và còn cả nhiều lắm những giấc mơ.......
Thoát khỏi thực tại là điều ai cũng muốn nhưng cũng mấy ai đủ can đảm để phá vỡ, để thoát khỏi nó, và anh cũng vậy.
Cũng giống như người ta thường nói "Hạnh phúc là ràng buộc còn tự do là cô đơn", để được tự do chúng ta đều phải lựa chọn đánh đổi nhiều thứ. Thỉnh thoảng, trong những giây phút "Day - Dreaming", anh vẫn ước mình đủ đầy hơn để đưa em đi đến những vùng trời mới, cho em thật sự được sống và hạnh phúc chứ không phải những vòng lặp bất tận và nhàm chán như bây giờ.
Nhưng cuộc sống, dù a biết yêu em đến mấy đôi khi anh vẫn thấy đôi vai mình quá nhỏ bé để em dựa vào....để em gửi gắm.
Cũng giống như người ta thường nói "Hạnh phúc là ràng buộc còn tự do là cô đơn", để được tự do chúng ta đều phải lựa chọn đánh đổi nhiều thứ. Thỉnh thoảng, trong những giây phút "Day - Dreaming", anh vẫn ước mình đủ đầy hơn để đưa em đi đến những vùng trời mới, cho em thật sự được sống và hạnh phúc chứ không phải những vòng lặp bất tận và nhàm chán như bây giờ.
Nhưng cuộc sống, dù a biết yêu em đến mấy đôi khi anh vẫn thấy đôi vai mình quá nhỏ bé để em dựa vào....để em gửi gắm.
Yêu em không phải là điều dễ dàng đối với anh, giờ đây quên em lại là điều thật khó,thật khó phải không em? Thời
gian sẽ không khiến anh quên em, nhưng thời gian sẽ giúp anh yêu một
ngườikhác để anh có thể thôi yêu em. Anh vẫn đợi, vẫn chờ ngày ấy
đến...để được nhìn thấy em hạnh phúc bên ai đó mà anh cảm thấy không đau
như bây giờ... Một chút..Ôi mấy chút rồi,như vậy có lẽ là đủ em ạ !
Post a Comment