(Web thú vị - Truyện ngắn) Tình yêu ấy của anh, vô tình hay cố ý, đã gây ra cho em quá nhiều vết thương rồi. Và em không thể tiếp tục thuyết phục chính mình, để lại tin anh thêm một lần nào nữa…
Có rất nhiều người lấy tình yêu
ra làm cái cớ mỗi khi lừa dối nhau, và rồi cũng có rất nhiều người vì
tin vào lý do đó để tha thứ cho sự giả dối, để vui lòng chấp nhận hoặc
cố thuyết phục bản thân phải chấp nhận, với một hy vọng duy nhất, rằng
đối phương thật sự yêu mình.
Thế nhưng nào đâu phải như vậy? Đã yêu nhau, làm sao có thể dối gạt nhau?
Bởi vì mọi sự lừa dối đều giống
như là phản bội, vừa phản bội lòng tin của đối phương, vừa làm tổn
thương sâu sắc đến người ấy. Sao có thể gọi là yêu, khi khiến người mình
yêu chìm trong đau khổ của cảm giác bị lừa gạt, để rồi vô trách nhiệm nói rằng, vì yêu nên mới lừa dối?
Vậy thì rốt cuộc chuyện tình cảm là gì? Là yêu thương, hay chỉ là dối gạt nhau?
Anh à, em luôn muốn tin tưởng anh.
Vì cho rằng khi đã quyết định yêu nhau, cần phải dành cho nhau niềm tin
như là một lời hứa hẹn, như là một sự trân trọng đối phương. Ấy vậy mà
tại sao hết lần này đến lần khác anh lại lừa dối em như vậy? Cũng vì yêu
em sao?
Một, hai lần thì có thể tin, nhưng quá nhiều lần thì làm sao có thể hả anh?
Đừng biện bạch bằng lý do lạ kỳ như thế. Có trăm nghìn cách để yêu, vậy mà tại sao lại chọn lừa dối để làm tổn thương em?
Anh không hề yêu em, anh chỉ là đang yêu chính bản thân mình.
Những lời nói dối, những câu lấp
liếm như một cơn bão thổi chúng ta ngày một tách xa khỏi nhau. Còn em
thì luôn có cảm giác mình chưa một lần được biết sự thật, chưa một lần
được yêu theo đúng nghĩa là yêu như những cô gái khác.
Một tình yêu không phải lúc nào
cũng toàn là dối gạt, một tình yêu không phải lúc nào cũng mệt mỏi vì bị
biến thành một thói quen sáo rỗng.
Ngay cả lời yêu anh nói ra em cũng
chẳng dám tin, ngay cả những cử chỉ chăm sóc thường ngày của anh em
cũng sợ hãi rằng đó chỉ là hành động sáo rỗng. Bởi anh vốn dĩ đã đánh
mất toàn bộ phần niềm tin còn sót lại của em, có dùng cách nào cũng
không thể tìm về.
Dẫu cho em có yêu anh đến mấy, dẫu
cho em cố tình nhắm mắt làm ngơ, hoặc cố tình tỏ ra không biết, thì
cũng đã đến giới hạn của em rồi. Em đã tha thứ rất nhiều, và trái tim em
cũng bắt đầu chai sạn sau những lần tha thứ đó.
Tình yêu ấy của anh, vô tình hay
cố ý, đã gây ra cho em quá nhiều vết thương rồi. Và em không thể tiếp
tục thuyết phục chính mình, để lại tin anh thêm một lần nào nữa.
Đừng cố níu kéo em, cũng đừng cố
vớt vát một mối quan hệ đã bế tắc. Bởi vì dẫu sao thì anh cũng đâu yêu
em chân thật? Anh chỉ đối với chính mình chân thật mà thôi!
Yêu thương là yêu thương, chứ không phải lừa dối.
Còn một khi đã lừa dối, thì là lừa dối, chứ không phải là yêu thương…
Post a Comment