Tên
truyện: Đồ ngốc “tỉnh tò”
Tác
giả: Hồng Gấm
Thể
loại: Truyện ngắn
Xuất
bản: 1/2014
Giới
thiệu: Quyết định đọc tiếp .. câu chuyện chỉ
xoay quanh người con gái bí ẩn đó, nó nhận ra theo miêu tả cảu hắn thì không giống
Hường chút nào cả, mà... lại ... giống...!!!!! Có cái gì đó vui vui trong lòng
nhưng ngay sau đó bị lấp bởi nhận ra đó như là 1 trò đùa của hắn. Hắn không nói
tên người con gái kia nhưng nó nhận ra qua sự miêu tả của hắn và có lúc trong
đoạn nói chuyện hắn nhắc đến " bà già" – hắn đã gọi nó trước kia (sau
vì nó không thích bị gọi như vậy nữa).
Phần 1
Trời ơi là trời
cái máy tính...... bực mình không chịu được. Nó rút phịch cái phích cắm mằn
hình tối thui. Đang chat dở với thằng "hàng xóm" mà tự nhiên màn hình
nổi mấy chữ to đùng KHÔNG THỂ KẾT NỐI ĐỂ TRÒ CHUYỆN.....
***
Thằng hàng xóm
đó nhà nó chưa đến bao giờ cũng chẳng biết ở đâu, cơ mà là hàng xóm bởi học
cùng trường, cùng lớp và cùng bàn.
Hắn: này bà ơi
tôi bảo cái này...
Nó: gì cơ? nói
đi hồi hộp quá!
H: À, ừm chuyện
này hơi khó nói...
N: ô cái ông
này, nhanh lên sốt hết cả ruột rồi nè
H: chuyện
là...tôi..
H: này
H: Buzz!
H: cái bà này đi
đâu rồi .......
Thế mới bực
không í chứ! Đang lúc gay cấn. Dù dạo này thi thoảng mới bị thế nhưng mà vào thời
điểm này đúng là dễ làm người ta bực mình ! Nhanh chóng mặc vội cái áo ngoài nó
dắt xe ra quán nét. Mỗi lần nó vào được đón chào như một minh tinh, dưới ánh mắt
đầy hâm mộ của mấy thằng con trai trong đó. Công nhận là lúc đó cứ vui vui như
thoả mãn ước nguyện gì đó í. Là một đứa con gái năng nổ, hài hước nhưng có một
suy nghĩ chín chắn trong cả hành động, cái ngoại hình không mấy tồi và thành
tích học tập đáng nể nó hầu như quen biết cả cái trường nó và được khá nhiều
người biết đến. Nó được coi là Bác sỹ tâm lí của lớp cái nghề mà nó luôn hướng
tới mà xem chừng cũng có triển vọng. Cơ mà số trời thế nào lại để nó 17 năm FA
thế này !! Trong cái quán nét có lẽ girl bị yếu thế nhưng với nó thì ngược lại.
Nó thích trêu mấy em trai nhỏ nhỏ đến nỗi có thằng bỏ về vì không chịu nổi nữa,
còn mấy thằng nhớn nhớn thì vừa bước vào đã khuyến mãi một nụ cười không thể
tươi hơn !! Lần này cũng vậy, cười xong nó vội ngồi vào lên Face xem thằng bạn
còn onl không để xem nó nói gì tò mò chết đi được. Ôi may quá ! trời đất đúng
là không phụ lòng người tốt đấy mà.
N: ơi ! đây, vừa
nãy máy tính bị hỏng cái buzi không trả lời được
H: chỉ có máy
nhà bà mới có buzi mà hỏng
N: Thôi được rồi,
nói đi ,đang còn giở giang ...
H: Nhưng bây giờ
hết hứng rồi
N: Ô muốn chết hả??
hay là cháy buzi?
H: Thực ra thì,
tôi thích một người mà không biết tán ra sao đây...
N: trời ơi chuyện
này dễ không, đúng là tìm đúng thuốc rồi đới, tôi thì thừa kinh nghiệm Cái tin
này làm nó hơi bất ngờ xíu bởi lẽ suốt ngày hắn kêu than mất bọn trong lớp yêu
đương này nọ. Thế mà .... ! Trong lòng nó cũng như có một điều gì đó khó tả.
N: lạ à nha, lớp
trưởng của chúng ta biết yêu rồi đấy nhớ !
H: yêu đâu mà
yêu mới thích thôi. Với lại đây là thích đơn phương nữa !!!
N: Cô nào mà làm
cao ghê ta ?? Thần đồng của lớp mình mà không thích, để tôi đoán thử xem nào
H: hơ hơ, đoán
xem nào ?
N: chắc là Hường
rồi, tôi thấy ông để ý người ta suốt
H: bà ăn s**t với
gì mà đoán như thần thế ???
N: ông thích ăn
cháo lưỡi trộn răng hả???
H: Thôi thôi,
trêu xíu mà. Thế giờ người đẹp giúp tôi đi
N: Nhưng mà tôi
biết gì mà giúp..
N :Có hay nói
chuyện không?
Và khi nói chuyện
thì thường nói gì ? .... Nó đặt ra rất nhiều câu hỏi mà chẳng thấy trả lời !
N: Này ! Buzz!
H: đây ! vẫn đây
mà
N: Thế thì trả lời
đi chứ ! mấy câu đó
H: Thế này mà bà
gọi là mấy, phải đến chục câu ý chứ !
N: Có muốn giúp
không đây??
H: À có chứ
Tôi tính thế nào
bà cũng biết rồi đấy ! Chỉ dám nói chuyện trên mạng chứ nhìn mặt thì ai dám nói
! Kể cả nói chuyện này với bà tôi còn thấy ..
N: Ha ha, ngại cơ đấy @@ đúng là biết
yêu nó khác ! rồi để tôi tính đêm nay phải nằm suy nghĩ bàn mưu tính kế cho ô mới
được. @#$$%^^&*(_(**&%^$#@#!%$^&*(*()_)&^$#$#@^^&&(*()%##@@&_
................... ............. ....
Phần 2
Chúng nó nói bao
nhiêu là chuyện liên quan để tìm ra một kế sách hợp văn lí. Nó bao giờ cũng vậy
nhiệt tình hết mình trong mỗi lần giúp người khác nhất là đúng "chuyên
ngành" của nó. Nhưng hình như lần này có cái gì đó khang khác. Nó đã đôi lần
suy nghĩ về chuyện tình cảm, có một số đối tượng đã bày tỏ tình cảm với nó
nhưng thực sự nó không biết rõ tình cảm trong mình. Nó yêu quý tất cả mọi người,
bao giờ cũng mong nhìn thấy nụ cười của người khác, đôi khi thấy thích thích
tên này rồi lại thích cả tên kia nữa. Thế là thành ra nó thích đến vài chục người
!!!!.... Hôm vừa rồi, nó tỉnh tò với hắn, lúc đang giờ ra chơi nó hét đùng:
"Hàng xóm ơi tôi thích ông thật đấy". Hắn há hốc mồm cười như chưa được
cười, cả lớp cũng vậy. Bời lẽ câu này nó đã nói với hầu như cả lớp í chứ ! Thế
mà chúng nó vẫn vỗ tay hoan hô ầm ầm, tưởng thật í mà, nhìn cái mặt nó không tưởng
thật mới lạ - diễn viên nổi tiếng tương lai mà lị. Hôm đấy nó để í hắn có vẻ cười
to nhất hội ! có cái gì đó như vụt khỏi tay nó, đầu nó bỗng trống rỗng trong
vài tích tắc !!!. Đúng là buồn cười thật, suy nghĩ rồi nó cười với chính mình.
H: hay tôi cho
bà cái mật khẩu bà vào nick này, tôi có lưu tin nhắn chat của tôi với Hường, đọc
xong cho tôi lời khuyên nhá ??
N: " Thư
tình" mà cũng cho tôi đọc hả??
H: Thư tình gì
đâu, toàn nói chuyện vớ vẩn thôi. mà bà đừng cho ai đọc cái đó nhá, tin tưởng
nhất mới cho xem đấy N: Được rồi, tôi không làm thế đâu là sợ, đưa mật khẩu đây
coi
H: ờ mật khẩu là
tên của tôi đấy
N: rồi để tối
vào xem, bây giờ phải về rồi
H: lại ngồi nét
hả??
N: Chả thế, tại
chuyện của ông làm người ta tò mò quá
H: Thế cơ à ??
tò mò .. hay là...
N: Ờ đúng đấy
H: đúng cái gì ?
N :Tôi thích ông
thật rồi giờ tính sao đây ?? chúng ta lại lâm vào cuộc tình tay ba thế này sao
?? tình bạn của chúng ta thì sao? Abczyz
H: bà bảo thích
tôi từ hôm nọ rồi cơ mà !
N: ha ha, quên mất
H: nhưng trái
tim tôi đã thuộc về người khác rồi, biết làm sao đây ?
N: trời, rõ hôm
qua xem có thấy đài báo gió mùa Đông Bắc đâu nhể mà chỗ tôi lại đầy gió thế này
?
H: Bà đã đưa dao
rồi thì chả phải chém !
N: Không giúp nữa
bi giờ !
H: Thôi thôi,
cái hay cái đẹp
N :thế chứ, thôi
tôi đi về đây, bảo về từ nãy rồi mà .
H: Nhớ vào ngay
nhá, đừng quên
N: rồi biết rồi
thưa ông, yêu vào có khác nhể ! thôi pp out đây
H: ừm bye bye
Về đến nhà nó
không bật máy ngay bởi nghĩ có lẽ nó cũng chẳng lên được. Rồi lại suy nghĩ lại
buồn cười chính mình, mạng hỏng hay chính mình không muốn xem ? Đêm đó nó suy
nghĩ rất nhiều đến nỗi không ngủ được xíu nào cả, tò mò nhưng lại sợ một cái gì
đó nên nó chẳng bật máy lên. Đến tận gần sang nó tự dưng lại cắm điện bật lên
... cơ mà màn hình vẫn hiện dòng chữ"quen thuộc và đầy yêu thương "
.. đúng là ...
Đến lớp sớm hơn
mọi ngày lớp vắng tanh vắng ngắt, hít 1 ngụm khí trời buổi sớm khiến nó cảm thấy
thoải mái và đủ tỉnh táo điểu khiển mọi suy nghĩ việc làm của mình với hắn và cả
với Hường. Nó đã thừa nhận với chính nó rằng nó thích hắn thật lòng nhưng lại
trong hoàn cảnh này ... Tự nhủ chẳng có gì to tát nó sẽ vẫn mỉm cười, vẫn luôn
giúp đỡ mọi người hết mình đầu tiên giúp chuyện tình của 2 người kia thành công
trước đã. Bắt đầu bười học bằng một nụ cười tươi. Rồi hắn đến, đi về chỗ nó
đang ngồi cũng là chỗ của hắn nó thấy lạ là hắn chẳng hỏi gì chuyện kia cả.
- Sao ông không
hỏi ?
- Gì cơ? À! chưa
xem hả ?
- Máy chưa sửa?
- hay không muốn giúp tôi?
- Sao mà không
muốn, " gả " được đồ ngốc như ông đi tôi sướng lắm í chứ haha
Để chứng tỏ điều
ấy tôi mượn máy điện thoại con bạn lên mạng luôn trong cả giờ học ( đó là giờ
công nghệ được ngồi chơi chứ không phải chơi lén đâu nha )
- Bà làm gì thế?
- Lên mạng, giúp
ô không thì lại trách
- Thôi, về nhà
cũng được mà
- Luôn đi cho rảnh
nợ
- Thôi, đàn
trong giờ học mà - @@ ông nhìn lại đi, thầy cho chơi mà
- À ... ừm
- Cứ như không
muốn cho tôi vào í, cơ mà vào xong rồi, hối tiếc cũng đã muộn rồi ! hehe
- ... Thôi tôi
ra đây xíu - ờ đi đi Hắn đi ra ngoài tôi cũng vừa tầm vào mục tin nhắn. hắn có
thói quen lưu tin nhắn chat nên trong đó có quá nhiều tìm mãi mới thấy. Công nhận
là khả năng tám của mình trong đó có phân nửa là tin nhắn của nó! Tìm được rồi
nick Thu Hường đây rồi ! Tận hơn 300 lượt chat ... ấn vào, nó nhìn được mấy dòng
cuối chỉ có ừm, ok tôi sẽ giúp của Hường với lời cảm ơn trước bye bye của hắn.
Nói chuyện khách
sáo thế này thí ma nào nó đổ, đúng là đồ ngốc mà - nó tự bình luận 1 câu.
Mà giúp cái gì
nhể ? tò mò quá. Nó ấn lên xem từ đầu. Hắn nói hắn thích một người nhưng không
dám nói ra, không biết bày tỏ. Á, Sao giống đặc nói với nó thể nhể???? !
Quyết định đọc
tiếp .. câu chuyện chỉ xoay quanh người con gái bí ẩn đó, nó nhận ra theo miêu
tả cảu hắn thì không giống Hường chút nào cả, mà... lại ... giống...!!!!! Có
cái gì đó vui vui trong lòng nhưng ngay sau đó bị lấp bởi nhận ra đó như là 1
trò đùa của hắn. Hắn không nói tên người con gái kia nhưng nó nhận ra qua sự
miêu tả của hắn và có lúc trong đoạn nói chuyện hắn nhắc đến " bà
già" – hắn đã gọi nó trước kia ( sau vì nó không thích bị gọi như vậy nữa
). Còn khi nới với nó, hắn thừa nhận người đó là Hường, chỉ khác chỗ đó và chỗ
cho nó mật khẩu để đọc. Đùa kiểu gì quá zậy chứ ! Thật sự rất bực mình nhưng nó
cố gắng đọc hết cá tin nhắn xem thế nào. Đọc những lần chat tiếp theo của 2 người
đều nói về người đó, lần gần đây nhất là kế hoạch tỏ tình của hắn, hắn là người
nêu ý kến. Hắn muốn gây bất ngờ cho người đó. Nó đọc mà cảm thấy bị động đến
lòng tự trọng của mình, hắn đang đùa ư ? kể cả nhưng lời hôm qua ? hắn thực sự
thích Hường hay là nó hay chẳng thích ai cả? Nhưng sao hắn lại cho nó đọc nhể?
Nó suy nghĩ và cố đọc nốt phần sau. Hắn muốn gây bất ngờ cho cô gái đó, nhưng
ko phải Hường thì là ai?
Kế hoạch: "
Hắn: Tôi lấy bà làm bia đỡ đạn được chứ ?
Hường: Có gì đâu
giúp được ông là tôi vui rồi
Hắn :Chả biết
người ta có thích mình không nữa
Hường: Tôi nghĩ
là cứ cho cô ấy đọc những dòng này đi, chắc sẽ hiểu và bất ngờ lắm đấy !
Hắn: Ồ, ý kiến
hay đấy ! chắc "bà già" bất ngờ lắm đây
Hường: Chắc là sẽ
đọc đến đây, cô gái làm điên đảo lớp trưởng của tôi ơi hãy vui vì có 1 người
yêu quý mình như thế nhá ! bạn thật may mắn đó
Hắn: Nhờ đây tôi
cũng nói luôn "Bà già ơi, tôi thích bà từ lâu rồi nhưng không dám nói. Bà
nói thích tôi trước rồi đấy nhớ, thế nên đây chỉ là lời đáp trả thôi hehe
"
cảm ơn Hường nhiều
nhá
Hường: có gì
đâu, được đọc cả lời kia là vui rồi ! trên đời ngoài 2 người còn có tôi biết nữa
........"
Nó làm rơi luôn
cái điện thoại trên tay làm cả lớp quay xuống, may mà có cái vỏ bên ngoài máy xịn
nên không làm sao mạng vẫn chạy. Nó đơ mất mấy giây, máu chảy lung tung đầu
không chịu vận động. Rồi hắn bước vào ngó nó đầu tiên, nó thấy hắn giả vờ cười
chứ không biết làm gì hơn! Không cần hắn hỏi nói tự nói :
- Đọc rồi - à ừm
.. đọc hết chưa
- Hết rồi
- Không hiểu à?
- Ông nghĩ tôi là ai chứ !
Cơ mà tôi còn trẻ lắm, chưa muốn làm bà già đâu !
- Là " bà
già " của riêng mình tôi là được rồi !
Ngay sau đó có
tiếng đấm lưng thùm thụp, cả tiếng cười của 2 đứa nào đấy hòa chung trong tiếng
huyên náo của phiên "họp chợ"
Một bàn tay đang
nắm một bàn tay ........
Hết.
Post a Comment