Tinh Dầu Online Fanpage

Showing posts with label Truyện ngắn. Show all posts
Showing posts with label Truyện ngắn. Show all posts

Truyện ngắn: Chén cơm thừa còn lại

Tôi về đến nhà đã hơn 7h tối, Mẹ và em đang ăn cơm. Thấy tôi, Mẹ liền hỏi :

- Sao con về tối thế ?

- Dạ , hôm nay học 5 tiết.

Rồi không biết tôi đã ăn gì chưa Mẹ liền lấy chén đũa bảo tôi ngồi vào mâm. Bữa ăn thật đạm bạc, chỉ vài con cá nhỏ và một đĩa rau luộc. Như thế cũng là quý lắm rồi. Gia đình đanh lúc khó khăn bữa ăn làm sao sung túc được.

Lúc trưa vì sợ trễ học nên tôi không ăn cơm , chỉ lót bụng bằng một ổ bánh mỳ.Chính vì thế mà giờ này tôi ăn một cách ngon lành, cảm thấy ngon miệng hơn bao giờ hết.

Tôi vùi đầu vào mâm cơm mà không hay Mẹ tôi đã đứng lên tự lúc nào, rồi lại mang lên một đĩa trứng chiên.

- Con và em cứ ăn cho no đi.

- Mẹ ăn thêm cơm _ Tôi nói!

- Khi chiều Mẹ có ăn mấy củ khoai luộc ở nhà cô Hai nên vẫn còn no.

Tôi nhìn kỹ Mẹ, những nếp nhăn lại hằng sâu hơn và tóc Mẹ cũng bạc nhiều hơn. Mẹ ngồi nhìn hai anh em tôi ăn, đôi mắt người ánh lên niềm sung sướng.

Thì ra một hạnh phúc nữa của Mẹ là được nhìn thấy những đứa con ăn uống ngon miệng. Hạnh phúc của người Mẹ sao mà đơn giản và nhỏ bé.

Cơm nước xong tôi dạo bước ra trước hiên nhà thì gặp thằng bạn.

- Về lúc nào đó?

- Mới về

- Có ca nhạc ở nhà văn hoá. Đi xem với mình nhé!

Tôi vào nhà thay áo quần rồi xuống bếp xin Mẹ đi xem ca nhạc.

Tôi sững sốt khi nhìn thấy Mẹ đang ăn chén cơm thừa còn lại hồi nãy cùng với một chút rau. Tôi đứng như trời trồng, cổ họng ngẹn lại không nói nên lời..!

-----------

Truyện ngắn - tớ là vai phụ


Thông tin ebook
Tên truyện: Tớ là vai phụ
Tác giả: Linh Linh
Thể loại: Truyện tình cảm teen
Xuất bản:
Nguồn: Web thú vị

Truyện ngắn - Lòng biết ơn

(Web thú vị) - Một chàng trai trẻ vừa tốt nghiệp Đại học loại xuất sắc nộp đơn dự tuyển vào vị trí quản lý cấp thấp tại một Tập đoàn lớn. Anh ta vượt qua các vòng đầu tiên. Đến vòng cuối cùng, đích thân CEO phỏng vấn để đưa ra quyết định cuối cùng. Người CEO rất ấn tượng với CV của chàng trai trẻ khi trong suốt các năm học, anh ta luôn đạt thành tích học tập một cách xuất sắc.
“Anh có bao giờ nhận được học bổng từ trường không“, vị CEO hỏi.
“Không bao giờ“, chàng trai trả lời.
Vị CEO bèn hỏi tiếp,
”Vậy là cha anh đã trả toàn bộ học phí cho anh phải không?”.
Chàng trai trẻ trả lời:

Hãy đọc rồi yêu...!

(Web thú vị) - Tình yêu chỉ đến với những người vẫn còn niềm tin khi đã từng bị thất vọng vì nó

Xót xa câu chuyện của cô gái lỡ thì `trót dại` với anh rể

(Web thú vị) - Cầm kết quả xét nghiệm trên tay cô như không tin vào mắt mình. Cô đã có thai. Hoang mang và lo lắng, Mai hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra, cuối cùng cô nhớ ra một chuyện… lẽ nào lại là anh rể.
Mai năm nay 29 tuổi, cô đang ở vào độ tuổi “báo động” hay nói đúng hơn cô đang là một gái ế nhiều tuổi, cơ hội của cô hiện giờ rất ít.
Độc thân, cô không sợ bởi trong cô cảm xúc yêu đương dường như đã không tồn tại sau mối tính đầu đầy cay đắng. Chỉ là ở công ty dường như chỉ còn lại mỗi mình cô là chưa kết hôn. Việc này có vẻ không bình thường và dường như các đồng nghiệp nam trong văn phòng đều có ý nghĩ xấu đối với cô, họ tìm mọi cơ hội để thể hiện ham muốn của mình. Trong công việc, không biết vô tình hay cố ý mà bàn tay sếp thi thoảng lại chạm nhẹ vào ngực cô, hoặc sếp ngồi chạm đùi vào chân cô khi đi ăn nhậu cùng đối tác. Các đồng nghiệp nam khác luôn lợi dụng cơ hội để động chạm vào cơ thể cô.
Cô không muốn gặp rắc rối về chuyện tình cảm ở công ty, càng không muốn có mối quan hệ bất chính với sếp. Thế nhưng mọi sự rắc rối cứ bám riết lấy khiến cô cảm thấy chán nản, mệt mỏi. Cô muốn chuyển việc, tránh xa khỏi môi trường làm việc khó chịu này. Cô tìm bạn bè để nhờ giúp đỡ, nhưng các bạn nữ thì không có nhiều mối quan hệ, họ cũng không năng nổ nhiệt tình. Các bạn nam thì dường như đều có ý đồ của họ, họ luôn có ý muốn lợi dụng để được “thân mật” cùng cô.
Lúc này công việc kinh doanh của anh rể cô rất phát đạt, có những mối quan hệ xã hội nhất định. Anh rể cô vui vẻ nhận lời giúp cô. Bình thường cô rất ít khi làm phiền đến anh rể, nhưng lúc đó không còn cách nào khác cô đành phải nhờ đến sự giúp đỡ của anh. Cô nghĩ, dù gì cũng là anh rể nên chắc chắn anh sẽ nhiệt tình hơn người ngoài.
Ra ngoài làm việc cô bị người ta lợi dụng, nhưng với anh rể thì không có chuyện đó, vì sẽ có chị gái cô giám sát, hơn nữa cô không phải là loại người tùy tiện trong chuyện tình cảm. Anh rể cô là mẫu đàn ông truyền thống, rất tôn trọng cô, chưa bao giờ anh thể hiện ra là có ý đồ thiếu đứng đắn với cô, điểm này khiến cô rất tin tưởng ở anh.
Anh rể đã kết hôn với chị gái cô lâu rồi, tuy họ chưa có con nhưng gia đình lúc nào cũng ấm êm hạnh phúc. Chỉ có điều mối quan hệ giữa anh rể và chị gái cô không mặn nồng như các đôi vợ chồng khác.
Hôm đó, anh rể gọi điện đến bảo việc của cô đã xong, cô được điều chuyển đến đơn vị quản lý của công ty hiện nay. Trong lòng cô có chút hả hê, cô dường như có thể mường tượng ra vẻ mặt của sếp cô sẽ tức giận như thế nào khi biết tin này. Lúc này cô thấy rất biết ơn anh rể.
Ảnh minh họa

Bài văn điểm 0

(Web thú vị) - Một câu truyện ngắn về gia đình. Mong các bạn dành 1 chút thời gian để đọc nó
- Đã bao giờ bố thấy 1 bài văn bị điểm 0 chưa bố ?

Tôi ngạc nhiên: “Đề bài khó lắm hả con?”

- Không ạ, Cô giáo chỉ yêu cầu “Tả bố đang đọc báo thôi ạ” , có đứa bố chả bao giờ đọc báo nó tả bừa cũng được 6 điểm đấy bố ạ !

Trích tuyển tập: Này chàng trai, em thích anh

(Web thú vị) - Thời tiết mấy ngày gần đây khó chịu kinh khủng khiếp. Nó hằn học nhìn vào cái thời gian biểu chật vật quá đỗi. Lịch học, lịch làm việc chằng chịt, deadline đỏ chói làm đôi mắt một mí hoa hết cả lên. Lấy tay dụi dụi mắt, khụt khịt mũi, nó nhăn nhó rồi lôi cái gương nhỏ xinh trong ví ra để... tút lại nhan sắc. Hừm, quá mệt mỏi và rã rời rồi, nó chẳng buồn động chân động tay vào cái gì cả. Tự nhiên, nó cười tủm tỉm với cái sự lười không lý do của mình. Hoặc, giả như có lý do thì đó sẽ là một lý do không chính đáng cho lắm!

Em sai đấy, được chưa?

(Web thú vị) - Bốn ngày rồi, bốn ngày không nói chuyện dù nửa câu, bốn ngày không nhìn nhau dù nửa con mắt. Đã được bốn ngày rồi, nó và anh… giận nhau. Tất nhiên đấy chẳng là lỗi của nó đơn giản là vì nó… nghĩ thế. Chỉ là vì nó lỡ hẹn nhắn tin đêm khuya với anh vì ngủ quên và khiến anh chờ dài cổ. Vậy đấy, mà anh hằm hực nó.

- Em có coi anh ra gì không?

- Anh nói gì vậy, chẳng hiểu?

Một chút thôi...!

(Web thú vị) - Người ta nói thời gian là liều thuốc hữu hiệu nhất để quên một người. Nhưng đối với anh, để quên em, thời gian cũng trở nên vô dụng. Tròn một năm mình quen nhau, có phải cần một năm nữa để quên em ? 

Một chút thôi để gợi lại một cái gì đó đang nhói đau....
Một chút thôi để ngày mai không còn buồn không còn nhung nhớ nữa..
MỘT CHÚT...Chỉ một chút thôi !
Đôi khi tình yêu đối với anh dường như nó là một thứ gì đó quá xa xỉ phải không em?
Thế là hết là kết thúc,có lẽ sẽ là như vậy, không kèn không trống, không lời tạm biệt, cũng chẳng gặp mặt. Tình yêu đã thế rồi vụt đi, đi qua rất nhanh, cuốn trôi tất cả những yêu thương những nhung nhớ của anh đi vào im lặng, để rồi nơi đó chỉ còn có anh và nỗi nhớ mang tên em....

"Im lặng sẽ giết chết yêu thương
 Và rồi yêu thương sẽ chết dần trong im lặng.."

Người ta nói thời gian là liều thuốc hữu hiệu nhất để quên một người. Nhưng đối với anh, để quên em, thời gian cũng trở nên vô dụng. Tròn một năm mình quen nhau, có phải cần một năm nữa để quên em ? Đến lúc ấy có lẽ em đã trở thành một người khác trong vòng tay ai khác. Một năm em ạ, kể từ cái ngày mà chúng ta chuyển từ người xa lạ sang hàng xóm rồi sang người yêu em nhỉ? Chắc hản em cũng không nhớ đâu, còn anh thì nhớ lắm, nhớ cái ngày mà quen em, một cô bé hiền lành, dễ thương, bướng bỉnh và có nước da trắng ngần, xinh xinh ấy...đã làm anh rung động ngay từ những lần gặp đầu tiên. Nhớ lại nó như một giấc mơ em ạ, anh nhớ..nhớ những ngày đó một thằng con trai mà bị con gái trêu có lẽ em cũng chẳng biết, và đến bây giờ cũng thế, nó đã tím tái mặt lại như thế nào vì ngại, vì ngượng ngùng, cái thằng ấy..À không ''Anh Balo" anh cũng chẳng nhớ rõ nữa ai đặt cho anh vậy em nhỉ? Nghe ngộ ghê...
Rồi cứ thế chiều chiều đi học lại đi qua phòng em và "Anh Balo"... Anh đã say nắng ,say lắm trong những ngày oi bức đó và say luôn em,tình yêu đầu đời của anh em ạ !
Tình yêu luôn đến như thế đấy,hồn nhiên dễ thương và rất ngọt ngào.
Khi anh yêu em, anh như một người đang bơi giữa biển lớn không thấy bờ. Những lần mong chờ từng tin nhắn, cuộc gọi của em, anh chìm đắm trong cả hạnh phúc lẫn lo âu. Và rồi em mệt mỏi, anh cũng mệt mỏi, chúng ta thường xuyên có những cuộc cãi vã, những lần như thế anh là người làm lành trước vì... anh sợ mất em, sợ em không yêu anh nữa, sợ em ....
Và cuối cùng điều gì đến cũng đã đến,một năm quen nhau và yêu nhau. À không gần một năm em chấp nhận để anh làm người yêu em. Chia tay,môt cách chia tay lạnh lùng, cả hai đều im lặng, em đau và anh cũng thế.
"Đôi khi tình yêu kết thúc không vì lý do cụ thể nào cả, chỉ cần im lặng cũng đủ biết tình yêu của mình đã kết thúc phải không em?"
Thật ra anh lúc nào cũng muốn được lang thang khắp nơi cùng chốn với em. Nhưng những bộn bề cuộc sống luôn là sợi dây kéo cho chúng ta trở về với mặt đất. Những ước mơ ấy anh đành cất trong những dòng ghi chép không tên....
Giá như....
Giá như anh có nhiều thời gian hơn, giá như chúng ta không phải chịu nhiều ràng buộc đến thế. Chắc hẳn em cũng giống anh, có những lúc muốn bỏ bẵng đi tất cả rồi cứ thế ra đi, đi để nhìn, để chiêm nghiệm, để trưởng thành. Ta sẽ có một tấm bản đồ, tô màu những điểm mà mình đã tới, ghim chặt những vùng đất lạ bằng những mảnh giấy nhỏ và còn cả nhiều lắm những giấc mơ.......
Thoát khỏi thực tại là điều ai cũng muốn nhưng cũng mấy ai đủ can đảm để phá vỡ, để thoát khỏi nó, và anh cũng vậy.
Cũng giống như người ta thường nói "Hạnh phúc là ràng buộc còn tự do là cô đơn", để được tự do chúng ta đều phải lựa chọn đánh đổi nhiều thứ. Thỉnh thoảng, trong những giây phút "Day - Dreaming", anh vẫn ước mình đủ đầy hơn để đưa em đi đến những vùng trời mới, cho em thật sự được sống và hạnh phúc chứ không phải những vòng lặp bất tận và nhàm chán như bây giờ.
Nhưng cuộc sống, dù a biết yêu em đến mấy đôi khi anh vẫn thấy đôi vai mình quá nhỏ bé để em dựa vào....để em gửi gắm.
Yêu em không phải là điều dễ dàng đối với anh, giờ đây quên em lại là điều thật khó,thật khó phải không em? Thời gian sẽ không khiến anh quên em, nhưng thời gian sẽ giúp anh yêu một ngườikhác để anh có thể thôi yêu em. Anh vẫn đợi, vẫn chờ ngày ấy đến...để được nhìn thấy em hạnh phúc bên ai đó mà anh cảm thấy không đau như bây giờ... Một chút..Ôi mấy chút rồi,như vậy có lẽ là đủ em ạ !

Truyện ngắn "Buổi học cuối cùng"

(Web thú vị) - 'Nếu thi trượt đại học, tôi sẽ nhảy sông Hồng'.
Câu chuyện thứ nhất
- Tao nghĩ rồi mày ạ, nếu tao trượt đại học, tao sẽ nhảy sông Hồng. Mày biết đấy, lúc đấy thì tao sẽ chẳng còn biết làm gì nữa, tao chẳng sống làm gì nữa cả.
Cảm giác ấy lại giống hệt như 3 năm trước, khi tao một mình xuống Hà Nội học, thi trượt cả Chuyên ĐH KHTN lẫn Chuyên Sư phạm, sống một mình một năm, tao cứ nghĩ chẳng ai cần mình nữa. Nó cô đơn và trống trải. Đến bây giờ, cũng không có ai tin tao cả, mọi người đều

Người đàn ông khiến em khóc bằng máu

(Web thú vị) - Trước khi trở thành vợ tôi, em đã là đàn bà, oan nghiệt thay, chẳng phải là người đàn bà của tôi. Em dâng hiến sự trong trắng của mình cho người đàn ông đầu tiên, sau đó hắn phủi tay, biến mất dạng.

Để theo đuổi em, tôi phải mất một thời gian khá lâu vì em là người nhạy cảm và vô cùng mặc cảm, khi đó em chẳng còn niềm tin vào tình yêu. Tôi phải làm rất, rất nhiều những điều có thể để em hiểu, lúc đó thật sự tôi yêu em quá nhiều, tình yêu đó có lẽ cả cuộc đời tôi chẳng thể quên được.

Truyện ngắn - "Chưa đủ đâu tình yêu!"

(Web thú vị) - Suốt 20 năm ròng em đã đi tìm gần hết những cây cầu cổ xưa của Việt nam.

Em lang thang tìm đến chùa Cầu ở Hội an vắt cong qua lạch nước nhỏ chảy ra sông Hoài, một nhánh của sông Thu bồn. Đến cầu ngói Thanh Toàn ở Huế, bắc qua con chợ nhỏ có những người đàn bà mặc áo dài xưa mãi mê ngồi chằm nón lá Huế, như 1 bức tranh bình yên mà xao lòng. Rồi cầu ngói Phát Diệm, cầu ngói chợ Thượng, cầu ngói chùa Lương ở miền Bắc với mái đình lợp ngói cong cong cổ kính soi mình xuống giòng nước trong xanh của làng quê êm ã.

Truyện sách: Đêm nay ngủ cùng ai full

( Web thú vị - JazzyVn ) Đây là chuyện quy tắc ngầm giữa nam diễn viên và nữ diễn viên… Nói cách khác, chính là chuyện của một con thỏ trắng nhỏ bị người ta bán lấy tiền, cuối cùng bị một con sói bụng dạ đen tối tháo bỏ lớp vỏ bọc bên ngoài mà tiến vào trong lòng…

Lời nói muộn màng (Truyện hay)

( Web thú vị - JazzyVn ) Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong một đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong một ngày cuối tuần mát mẻ.... 


Linh Hồn Chưa Siêu Thoát

( Web thú vị - JazzyVn ) Giật mình tỉnh giấc, mắt mỏi nhừ, nhưng cơ thể thì lại nhẹ bẫng… Khang đang nằm trên băng ghế đá công viên gần nhà mình, cậu nhăn mặt khó hiểu, sao mình lại có thể ngủ quên ở đây được?
Bóng chiều đã tắt hẳn, chỉ còn le lói vài vệt sáng yếu ớt cuối chân trời… Đường phố vắng lặng, hoang vu, cảm giác cô độc như đang xâm chiếm lấy cậu. Thằng nhóc hàng xóm đang cầm trái bóng tung tăng chạy ra sân đá banh cùng đám bạn, nó vốn rất mến Khang, hay qua nhà cậu chơi mỗi khi ba mẹ nó đi vắng. Khang đứng lại chờ nó bước tới để chọc ghẹo một chút, nhưng nó chạy vượt qua như thể không hề thấy cậu vậy, hay nó dỗi Khang chuyện gì?


Một câu chuyện rất rất hay & ý nghĩa

( Web thú vị - JazzyVn ) Trước khi trở thành vợ tôi , em đã là đàn bà , oan nghiệt thay , chẳng phải là người đàn bà của tôi , em dâng hiến sự trong trắng của mình cho người đàn ông đầu tiên , sau đó hắn phủi tay , biến mất dạng .Để theo đuổi em , tôi phải mất một thời gian khá lâu vì em là người
nhạy cảm và vô cùng mặc cảm , khi đó em chẳng còn niềm tin vào tình yêu . Tôi phải làm rất , rất nhiều những điều có thể để em hiểu , lúc đó thật sự tôi yêu em quá nhiều , tình yêu đó có lẽ cả cuộc đời tôi chẳng thể quên được .

Truyện số 01 : Lời hẹn ước


( Web thú vị - JazzyVn ) Vào một buổi chiều đẹp trời chan hòa gió và nắng, chàng trai và cô gái đã vô tình gặp nhau khi đang cùng đi dạo trên hành lang ở một bệnh viện. Ngay từ giây phút đầu tiên ánh mắt họ chạm nhau, hai trái tim non trẻ bỗng chốc đập loạn nhịp, tiếng sét ái tình đến với họ trong một hoàn cảnh thật trớ trêu.

Cả hai cùng đang lâm bệnh nặng không có cách nào cứu chữa được. Họ đọc trong mắt nhau cả một sự tuyệt vọng vô bờ bến. Có lẽ vì cùng trong một hoàn cảnh nên dù chỉ mới nói chuyện nhưng dường như đã có cảm giác quen thuộc như hai người bạn đã quen từ lâu.

Còn trinh tại sao tôi phải lấy chồng nghèo?

Tôi còn trinh, tôi không muốn đời tôi chôn vùi trong nghèo túng khi lấy người chồng kém cỏi
Tôi biết, hôn nhân có hạnh phúc được hay không phải cần có tình yêu, nhưng liệu tình yêu có phải là thứ duy nhất bảo vệ được cho hạnh phúc ấy? Tôi đang đứng trước một sự lựa chọn lớn nhất của cuộc đời và tôi không biết phải làm thế nào. Một bên là những mộng tưởng, còn một bên lại là thực tế khắc nghiệt. Tôi phải chọn ai đây.
Hiện tại, tôi đang có bạn trai. Anh ấy năm nay 30 tuổi. Chúng tôi yêu nhau được 6 năm rồi. Từ ngày tôi còn là sinh viên. Hiện tại, tôi đã ra trường, đi làm, còn anh vẫn lông bông chưa có công việc ổn định. Anh ở gần nhà tôi, cách nhau có hơn 2 km. Bố mẹ anh cũng biết tôi và vô cùng ủng hộ hai đứa. Ngày mới lớn lên, tôi cứ ngỡ chỉ cần thế là đủ rồi nên nhận lời yêu anh, hứa hẹn bao giờ ra trường sẽ cưới. Bao năm qua, chúng tôi đi lại nhà nhau được bố mẹ hai bên quý mến như con cái trong nhà. Nhưng bây giờ tôi bắt đầu phải nghiêm túc nhìn nhận lại cuộc tình này.
Gia đình anh ấy nghèo hơn nhà tôi rất nhiều nhưng tôi không quá quan trọng chuyện đó. Bởi vì nếu đắn đo thì ngày trước tôi đã không yêu anh. Nhưng cái khiến tôi buồn lòng là chính bản thân anh cũng chẳng có gì trong tay. Đến giờ đã 30 tuổi mà anh vẫn lông bông, không ổn định. Không phải anh là kẻ lười biếng hay chơi bời mà tôi có cảm giác năng lực của anh quá hạn chế để có thể tiến xa. Cũng học đại học ra trường nhưng anh đi làm ở đâu cũng bị người ta chê, được vài tháng lại bị đuổi việc. Giờ anh đang xin làm công nhân trong một khu công nghiệp, lương tháng đủ chi tiêu và cho bố mẹ một chút ít.

Chuyện chai sữa

( Web thú vị - JazzyVn ) Năm 19 tuổi, tôi thường sống trong tâm trạng lo âu, thấp thỏm. Bài làm có chỗ nào sai sót, tôi tự giày vò mình một cách khổ sở. Trước mỗi kì thi, tôi thức thâu đêm để cắn móng tay vì sợ thi rớt. Tôi sống trong tâm trạng luôn suy nghĩ về những việc mình đã làm, để hối tiếc những sai lầm mà mình đã phạm phải, đắn đo đến cả những câu nói để rồi tự trách mình sao chẳng nói thế này, thế kia có hơn không!
Thế rồi một buổi sáng, khi lớp học tập trong tại phòng thí nghiệm sinh học do giáo sư Brandwine phụ trách, chúng tôi thấy trên bàn, trước mặt thầy giáo có một chai sữa. Chúng tôi phân vân không biết chai sữa kia có liên quan gì đến bài thực hành hôm đó.

Hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng

( Web thú vị - JazzyVn ) Một đêm, nằm ngủ cạnh chồng, tôi đang mơ một giấc mơ rất đẹp. Chẳng hiểu sao, chồng tôi bỗng ngồi phắt dậy, làm tôi giật mình tỉnh giấc.

Còn chưa kịp hỏi "Anh sao thế" thì bỗng có hai bàn tay thò ra, rồi thở dài thườn thượt, anh lại nằm xuống, rất nhanh sau đó lại vang lên tiếng ngáy "long trời lở đất".

Tôi đã ở bên người đàn ông này 12 năm. Có rất nhiều chuyện đã diễn ra bình yên như nó vốn có, đó là những tình cảm nhỏ bé, những rung động nhỏ bé và những xúc cảm nhỏ bé. Đêm hôm đó, ngoài trời lất phất mưa phùn, trong phòng ấm áp. Tôi bỗng nhớ lại biết bao câu chuyện.